Follow me on Facebook for Livestream drawing

In case you don’t know, I’ve been livestreaming some of my drawing processes on facebook for the last few weeks and have been getting mostly positive feedbacks from people. So if this is something you’re interested in, please follow me on facebook at https://www.facebook.com/hahuyhoang.art to get updates on my weekly livestreams.

If you don’t have time for livestreams and prefer timelapse videos of my drawing process, I also have these available on my Patreon when you become a patron over there. So consider pledging $2 or more if you want to watch me draw in videos like that. http://www.patreon.com/splendidriver

Thank you!ad

Animatoon – 2016 Artbook

photo-may-20-3-40-09-pm

For those who are interested, I recently printed a personal art book for myself which collects all of my best works from the last 4 years that I’ve been in the U.S. The book is 9″x7″ horizontal with 100 pages full colors, and I’m selling it for $22.5. If you’re interested in purchasing, you can contact me directly via hahuyhoang.art@gmail.com or the direct message right here on Patreon with your address, I’ll ship it to you for free. Or you can buy it directly from http://Lulu.com here for the normal price http://www.lulu.com/shop/huy-hoang-ha/animatoon-2016-artbook/paperback/product-22699518.html

I will also bring this book to sign at the CTNX 2016 this November in Burbank, so if you’re interested, drop by and buy it there for only $18/copy. Excited to see you guys there.

Thank you so much for your support, and I hope you like the book!

 

Kubo and the Two Strings (2016) – Review – Part 2

kubo01

Kubo and the Two Strings (2016) Review Spoiler phần 2, bạn nào chưa xem phim thì đừng đọc tiếp.

—————-

Đi xem lại Kubo lần thứ 2 vì sau lần 1 đã quá thích, và muốn ủng hộ một studio tuyệt vời như LAIKA, và mình nhận ra là có quá nhiều thứ mình đã bỏ lỡ, bỏ quên, hoặc không nhận ra từ lần xem đầu tiên. Lần này đi xem, mình đã có nhiều sự tập trung hơn vào cốt truyện và những chủ đề và thông điệp ẩn dụ đằng sau những mồ hôi công sức của tập thể studio đã đổ vào kỹ thuật stop motion cho phim.

Như review trước mình đã từng nói, chủ đề lớn nhất của Kubo and the Two strings chính là sức mạnh của các “câu chuyện”, và suốt chiều dài bộ phim, hầu như bất cứ chi tiết nào cũng đều được xây dựng một cách cực kỳ tinh tế để truyền tải chính xác điều này. Chỉ cần bạn “chớp mắt” hay mất tập trung dù chỉ một chút, đúng như lời hướng dẫn của Kubo khi cậu bé kể chuyện cho mọi người trong làng, bạn sẽ bỏ lỡ rất nhiều điều quan trọng, và rất có thể “người anh hùng” trong câu chuyện mà bạn đang theo dõi sẽ bị “khuất phục”. Có lẽ chưa bao giờ có một bộ phim nào lại miêu tả nguyên tắc số một khi xem phim của chính bản thân mình một cách thấm thía đến như thế này, nhưng nguyên tắc này đặc biệt chính xác khi miêu tả về chính bộ phim.
Continue reading

Kubo and the Two Strings (2016) – Spoiler review – Part 1

The Ice Fields

Kubo and the Two Strings (2016) – 10/10 – REVIEW SPOILERS, đừng đọc tiếp nếu bạn chưa xem phim. Review dành riêng cho các bạn Việt Nam nên lần này gõ tiếng Việt.

Mình thuộc dạng người mà một khi đã thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật nào đó, và mình có thể nhìn ra, cảm nhận được những giá trị, chủ đề ẩn đằng sau những điều nổi trên bề mặt thì mình sẽ cảm thấy cực kỳ sung sướng, kích động một cách khó có thể tưởng tượng nổi. Cứ tưởng tượng trong đầu mình thường xuyên có 1 thằng không ngừng gào thét ầm ỹ, điên cuồng mỗi khi tìm ra những điều mà bình thường không có nhiều người có thể nhìn thấy như mình. Kubo and the Two Strings chính là một bộ phim cho mình chính xác cái cảm xúc đó. Suốt chiều dài bộ phim, mình cảm thấy như không thể chớp mắt nổi, không dám dừng lại để thở vì sợ rằng sẽ bỏ lỡ mất một điều kỳ diệu nào đó trong phim. Suốt chiều dài bộ phim, trong từng khung hình, từng giây phút, mình đều cảm nhận được những điều không tưởng mà các họa sĩ của LAIKA đã dốc hết ruột gan, tâm trí vào để thực hiện. Suốt chiều dài bộ phim, mình đã khóc không ngừng nghỉ, không chỉ vì một câu chuyện quá truyền cảm, quá thấm thía và tinh tế trong từng nhịp điệu, từng lời thoại và phương pháp kể chuyện, mà vì mình có thể “nhìn” thấy bàn tay của tất cả những họa sĩ ở LAIKA đang nhích từng chút một những chi tiết từ nhỏ nhất, những chăm chút cho từng thiết kế chất liệu, thiết kế khung xương, ngay cả những người phải ngồi tính toán X-sheet animation cho các nhân vật trong phim trong suốt cả một thời gian dài để làm ra được một kiệt tác nghệ thuật không có giới hạn đến thế này. Suốt chiều dài bộ phim, trong tâm trí mình chỉ có duy nhất một suy nghĩ “đây chính là điều mà mình muốn làm, đây chính là ý nghĩa của cuộc đời mình, đây chính là điều mà mình có thể sống chết vì nó, chính là thứ khiến cho mình có thể trở nên điên cuồng và rồ dại”. Và mình cảm thấy tất cả những con người đã chung tay thực hiện bộ phim này chính là những người đã bằng chính bàn tay của họ, biến giấc mơ của mình thành hiện thực trên màn ảnh. Họ chính là những người mà mình tôn thờ nhất trên cuộc đời này. Hãy cứ thử nghĩ rằng Neyman trong Whiplash thay vì đánh trống, mà chọn làm phim hoạt hình, thì chắc hẳn bộ phim mà anh ta làm được sẽ chính là một bộ phim giống như Kubo. Câu hỏi đặt ra là “bạn đã thực sự phát điên vì điều mình đam mê hay chưa?” Và đó sẽ chính là câu hỏi bạn cần hỏi chính mình trong từng phút của cuộc đời nếu như bạn không muốn phí hoài nó vào những điều hời hợt, trống rỗng.
Continue reading

“Người Việt Nam”

IMG_1689
(Bài viết mang tính lan man chia sẻ là chính chứ ko có ý gì tập trung cho lắm, với cả viết từ trước khi tốt nghiệp, giờ quên hết ý rồi nên dừng đại ở 1 chỗ rất dở hơi, mong mọi người thông cảm :)) )
Từ khi sang Mỹ đến giờ mình thật ra không gặp quá nhiều khó khăn trong việc hòa nhập với cộng đồng ở đây. Từ ngôn ngữ, văn hóa, cách hành xử,… tất cả đều đến với mình hết sức tự nhiên và nhẹ nhàng, cứ như những điều này vốn đã có sẵn trong con người mình. Thật ra mình cũng may mắn vì có ông nội dạy cho tiếng Anh từ khi còn bé tiếng Việt còn chưa sõi, xem truyền hình và đọc sách tiếng Anh như một ngôn ngữ thứ 2 cho tới tận khi lớn, nên ngôn ngữ không phải là rào cản gì với mình. Về văn hóa thì mình như cá trả về biển, đam mê văn hóa phương Tây từ bé, đặc biệt là hoạt hình, truyện tranh, âm nhạc,… không có gì khó khăn để mình trở thành một phần cuộc sống ở đây giữa cộng đồng người Mỹ. Không có nhiều cuộc nói chuyện giữa những người bạn và đồng nghiệp ở đây mà mình ko thể tham gia và hiểu rõ. Ngay cả cách hành xử, nói thật ra cũng không có nhiều khác biệt so với cách mình sống từ ở nhà, nên cũng chẳng có gì khác biệt: lịch sự, tử tế, tôn trọng, và cởi mở với mọi người, làm việc nghiêm túc, với đầy nhiệt huyết và chuyên nghiệp hết mức có thể. Tuy nhiên, có 1 điều duy nhất mà mình vẫn luôn trăn trở khi sống ở 1 đất nước cách xa quê hương nửa vòng Trái Đất, giữa những con người mà cách đây 41 năm vẫn còn là kẻ thù bên kia chiến tuyến của ông bà, bố mẹ mình. Điều đó là cái identity (sự nhận dạng) của mình với tư cách là 1 người Việt Nam sinh ra lớn lên ở Việt Nam đang sống xa nhà.

Continue reading

“Lý do hoạt hình Việt Nam yếu kém” (phản biện phỏng vấn)

animation-compilation-e1436174018958
http://news.zing.vn/ly-do-phim-hoat… Đây là một số phân tích của mình phản biện lại các vấn đề được đề cập trong bài phỏng vấn ở link phía trên từ NSƯT Phạm Ngọc Tuấn – Phó Tổng Giám đốc Công ty trách nhiệm hữu hạn một thành viên hãng phim hoạt hình Việt Nam (Công ty TNHHMTV Hãng phim hoạt hình VN). Rất hi vọng mọi người trong list, nếu ai có quan hệ hoặc quen biết nghệ sĩ Tuấn, nhà báo phỏng vấn, hoặc bất cứ ai trong ngành hoạt hình nhà nước chia sẻ bài viết này của mình cho họ đọc.

Batman v Superman: Dawn of Justice (2016) – Spoiler Review

I promised that I would do a detailed and spoilery review of Batman v Superman: Dawn of Justice, so this is it. If you haven’t seen the movie, stay away from this review as far as possible.
Before I begin, I’m gonna get it out of my chest that this movie is suffering from what I would call “Internet Extremism”. The critics when given too much power when they judge something on the internet went way too far with their reviews, and with that influencing a huge amount of fans and audience to be overly and unreasonably harsh on the movie. I personally have read a lot of critiques on what make the movie bad, and while some of them are fair, a lot of professional reviewers from the press (rottentomatoes, imbd, metacritics, etc) gave the movie the absolutely questionable score of 1/10 or 1/5, together with words like “mess”, “garbage”, “trash”, etc. I’m gonna go ahead and say up front that if you have even a tiny amount of respect for the craft of cinema itself, or if you’re actually a serious and professional critic with just a little knowledge of movie making, you’ll realize and appreciate all the great things that Zack Snyder achieved with this movie, even if you don’t like it. Because cinematically speaking, the movie has done some fantastic work which I’ll mention.

Continue reading

Zootopia (2016)

The year is only beginning, but I can already make a prediction about the Oscar next year in the animation category. Disney is gonna win again, and it doesn’t matter how good Kubo might be (even if Kubo is better), Zootopia will definitely win. That’s just how the Oscar works. But this time, it’s gonna deserve it totally. I have a feeling that Disney has been quietly sneaking up right behind Pixar in terms of substance in their cinematic storytelling, and Zootopia is their secret weapon to blow everyone’s mind of how good they could be. Disney is now the new Pixar, and if Pixar is not careful, they’re gonna be left behind, especially when LAIKA is so strong and consistent with their films every year.

Continue reading

“Người Hà Nội thì phải thế này, thế kia…”

Đợt vừa rồi xem phim Trò Đời khiến cho mình nhận ra một vài điều về vấn đề “Người Hà Nội” cảm thấy muốn chia sẻ 1 chút. Trong phim này có rất nhiều nhân vật, từ rất nhiều truyện khác nhau của Vũ Trọng Phụng, đến từ rất nhiều tầng lớp, hoàn cảnh khác nhau, nhưng lại diễn đạt được rất nhiều những ngộ nhận của hầu hết mọi người về chuyện thế nào là “Người Hà Nội” không chỉ ở thời bấy giờ mà còn đúng cả ở ngày nay.

Rất nhiều người mà mình biết luôn cho rằng “Người Hà Nội” thì phải đáp ững được những vấn đề như kiểu: ăn mặc thời trang, sành điệu, hàng hiệu cao cấp, đầu tóc trang điểm xinh đẹp, cử chỉ nói năng nhẹ nhàng, dịu dàng, rồi nào thì phải thướt tha, thanh lịch, lễ phép, phải biết các loại lễ giáo, giao tiếp, phải biết làm nọ làm kia nội trợ, nấu ăn, ăn uống phải kiêng dè, hay vớ vẩn nhất là phải là nhà có gia giáo, có truyền thống, sống ở Hà Nội lâu năm, nhiều đời ông bà cụ kị, rồi là phải thưởng thức các loại văn hoá cao cấp nhất định, phải ăn uống kén chọn, biết ăn biết nấu các món nọ món kia cao cấp, phức tạp văn minh nọ kia lọ chai, vân vân và vân vân. Mình xin đính chính luôn với mọi người là tất cả các khái niệm kiểu ở trên đều sai bét hết, vì đó chẳng là bất cứ cái gì khác ngoài những thứ mang tính bề ngoài, bề nổi, chỉ là cái vỏ nông cạn ở trên bề mặt, thậm chí còn có phần hủ lậu, lạc hậu, hoàn toàn không phản ánh bất cứ thứ gì liên quan tới “Người Hà Nội” cả. Thật ra mấy cái chữ “Người Hà Nội” chỉ để thay thế cho một khái niệm khác cởi mở hơn, gần gũi hơn là “Văn Minh, Tiến Bộ, Chân Thành”. Thế thôi, chẳng có gì khác cả, và thật ra là việc bạn có sống ở Hà Nội hay ở bất cứ tỉnh nào khác, sống bao lâu rồi, quê gốc bạn ở đâu, nó chẳng liên quan 1 chút nào đến việc bạn có xứng đáng được gọi là “Người Hà Nội” (mà thật ra là người “văn minh”) hay không, vấn đề nằm ở cách sống, tư tưởng, cách đối nhân xử thế của bạn chứ ko phải cái gì khác.

Continue reading

Support me on Patreon

www.patreon.com/splendidriver?… Hey guys, for those of you who are interested, if you like my art and want to support me, please take a look and chip in if you like to my Patreon page right here. When you make a pledge which the minimum is $1, you’ll get to see exclusive things that I don’t usually show here on facebook and other social networks like Work-in-Progress pictures and videos, high-res scans of my sketches, colored drawings, etc… As all of you know, I’m still a student going to school, and your financial support, no matter how small it is will be really wonderful to me on my journey to become a professional artist, and you get really cool things along the way like mentioned too.

Again, thank you so much for all of your support over the years, and I look forward to show you guys the exclusive stuffs really soon.

My 2015 Artbook is OUT!

Hey guys, long time no see, eh? As you can see, I’ve just put together a whole new artbook containing all of my best works for the last 2 years, and you guys can buy it!

The book’s name is Toontastic, it has 62 pages, full color, perfect bound, 9″x7″ in size, and it has all of my best art works during the year of 2013 and 2014.

The price for it is $18, and you can follow the link here www.lulu.com/shop/huy-hoang-ha… to purchase it from Lulu.com, or you can Paypal me directly at hahuyhoang.art@gmail.com (please add $5 shipping price for US and Canada), and I’ll send it to you. (I’m afraid if you’re international, you’ll need to purchase it from Lulu).

Even if you’re not financially available to buy the book, please share this around to your friends, I will really appreciate that. Thank you so much for all of your support over the years, I wouldn’t be able to achieve what I have without you guys. Best!

Lảm nhảm

Những ngày này dạo quanh fb nhìn thấy toàn những chuyện chướng tai gai mắt. Mình rất ủng hộ việc tự do tư duy và tự do về quan điểm, nhưng có những cái nó là fact, nó là sự thật đã được minh chứng từ nhiều phía chứ ko còn là vấn đề cá nhân quan điểm nữa. Chỉ có cái đau buồn là nhìn lên facebook thì thấy những thằng lúc đi học thì vẽ bậy trong lớp, không chịu học, khoe lên mạng, rồi đến khi lại chê là sách viết “vô lý”, những thằng phản bội lại đi dạy người khác về sự trung thành, bọn giết người xâm lược, sát hại không biết bao nhiêu thường dân vô tội khắp thế giới trong hàng trăm năm lại đi dạy người khác về nhân quyền, bọn bán nước cho giặc nước ngoài, chia rẽ Tổ quốc thì luôn mồm hô hào về việc bảo vệ chủ quyền, cái bọn săn lùng và giết hại những người theo đạo Phật trước kia thì bây giờ ông ổng cái mồm về tự do tôn giáo, cái bọn được giặc xâm lược dựng lên thì mở mồm ra là “dân chủ”.

Mình đang xem cái show That 70’s Show và nhận ra là, ở cùng cái thời điểm bối cảnh trong phim thì bố mẹ mình cũng đang tầm tuổi các nhân vật đó, nhưng mỗi người lại có 1 cuộc sống thật khác. Một bên thì được sống trong hòa bình, chuyện đau đầu nhất mà họ phải nghĩ là việc người yêu liệu có yêu mình hay không, và bố mẹ đối xử với mình không ra gì, còn 1 bên thì không lúc nào không nơm nớp lo sợ một quả bom rơi vào đầu mình mỗi ngày. Thế nhưng có những cái bọn được sinh ra trong thời bình, nhưng lại đọc những chuyện bố láo trên mạng để rồi phát ngôn ra những điều khốn nạn, bẻ cong và bôi nhọ sự thật lịch sử, tìm cách xóa bỏ ý nghĩa trong xương máu những người đã chết, đã hi sinh mạng sống để bây giờ họ có được máy tính và internet để lên mạng giao lưu với kiến thức quốc tế.

Hôm qua nói chuyện với Nấm, tự nhiên mình nghĩ đến những cái phim Mỹ đã xem, và nghe cái chuyện cựu binh Mỹ phản đối việc 1 thanh niên tham gia Amazing Race phải hát bài hát Cách mạng của Việt Nam, xong mình thấy kỳ quái quá. Logic ở đâu mà họ lại nghĩ là mang bom, mang đạn sang 1 đất nước xa lạ giết những người ở đó, chỉ vì họ nghĩ khác mình, họ sống khác mình, là “chiến đấu vì tự do cho nước Mỹ”? Logic này thì mình chịu.

Lảm nhảm tí, không post lên fb vì ngại thị phi tranh cãi lằng nhằng.

2012 in review

Năm 2012 vừa rồi là năm của bạn Nấm, là năm đầu tiên bọn mình đến với nhau, ở bên nhau, cả khi ở cạnh lẫn khi phải cách xa, nhưng vẫn yêu nhau thật nhiều. Bọn mình đã được ở bên nhau trong những ngày đầu của năm, và bạn Nấm cũng đã nhận lời yêu mình ngay vào giây phút giao thừa của Tết Nguyên Đán. Rồi sau đó được ở bên nhau, đi chơi khắp nơi suốt mùa hè tuyệt vời: Nào là rong ruổi Sài Gòn, rồi du lịch Hạ Long cùng ông bà bố mẹ, và cả ngao du khắp đây đó đất Hà Nội thủ đô quê hương. Và dù bọn mình có phải xa nhau những nửa vòng trái đất thì cũng không thể ngăn cản tình yêu bọn mình được. Với mình chỉ riêng điều này thôi đã khiến năm vừa rồi là 1 trong số những năm đáng nhớ nhất và hạnh phúc nhất cuộc đời, nhất là sau 1 năm 2011 không ra gì.

Vì yêu bạn Nấm nên nhật ký bằng tranh của Splendid River bây giờ biến thành nhật ký bạn Nấm, thỉnh thoảng lắm bạn Sịp Len mới xuất hiện, nhưng bù lại nhận được nhiều hơn những sự chú ý và ủng hộ của bạn bè cả ở ngoài đời lẫn trên mạng, cả ở Việt Nam lẫn ở Mỹ.

Năm 2012 cũng là năm đầu tiên mình sang Mỹ học ở Academy of Art University, lần đầu tiên mình đi nước ngoài, lần đầu tiên đi xa 1 mình, tự lo cho cuộc sống. Nhưng cũng thật may mắn là khi sang đây mình cũng nhận được không biết bao nhiêu sự giúp đỡ của cả từ các bạn người Việt lẫn những người bạn người Mỹ mới quen. Không chỉ bạn bè, ở đây mình cũng đã được học rất nhiều những điều tuyệt vời từ những thầy cô tuyệt vời ở trường. Họ không chỉ truyền thụ kiến thức, mà quan trọng hơn là kinh nghiệm của họ khi làm việc, phong thái chuyên nghiệp của người Mỹ để có sản phẩm đạt chất lượng cao nhất.

Thời gian học ở AAU mình không chỉ học được nhiều thứ, đi được nhiều nơi, mà mình còn đạt được khá nhiều những thành tựu đáng nhớ đối với cá nhân mình. Đầu tiên phải kể đến là 1 trong số những bài làm ở lớp Perspective được treo ở Spring Show – triển lãm thường niên của trường dành cho các tác phẩm xuất sắc của sinh viên. Mới đây hơn thì có thêm 2 bài làm khác cũng của lớp Perspective được treo ở Fall Show – triển lãm của khoa Illustration.

Nhưng đặc biệt là 1 trong 2 bài làm đó chính là truyện tranh Sunday At The Park kết hợp với tác giả Jesse Young – truyện tranh ngắn đầu tiên mà mình cảm thấy thỏa mãn nhất và cảm thấy tự tin nhất. Truyện đã được giới thiệu trên trang web comicbookresources bởi Robot6. Truyện cũng đã nhận được khá nhiều sự ủng hộ từ mọi người, và mình hi vọng sang năm tới mình sẽ có thể làm được những truyện khác có chất lượng tương đương.

Bên cạnh truyện tranh, 2012 cũng là năm mình bắt đầu luyện tập vẽ biếm họa, cả bạn bè, người thân và những người nổi tiếng. Có thể nói đây là 1 trong số những cách tự rèn luyện bản thân mà theo mình thấy là tuyệt vời nhất vì nó không chỉ giúp mình nâng cao khả năng ký họa tại chỗ theo phong cách riêng, mà còn giúp mình mở rộng khả năng thiết kế và tạo hình nhân vật. Trong năm mới và nhiều năm tới đấy, mình sẽ cố gắng vẽ càng nhiều hơn nữa để nâng cao hơn kỹ năng.

Việc tự luyện tập vẽ biếm họa cũng giúp cho mình có được 1 thành tựu khác đó là được đích thân trưởng khoa Illustration thuê làm họa sĩ vẽ biếm họa tại chỗ cho khách tham quan hội chợ Ô tô quốc tế tổ chức tại San Francisco vào tháng 10. Việc post tranh biếm họa thường xuyên vào các group của trường đã khiến cho trưởng khoa để ý và chủ động liên lạc với mình về công việc này. Và hôm đó là 1 ngày tuyệt vời trong sự nghiệp vẽ vời của mình khi mình đã phải vẽ liên tục không nghỉ trong 3 tiếng đồng hồ với 1 hàng dài khách chờ đợi cho tới tận những phút cuối.

Một thành tựu khác là bộ thiết kế các nhân vật trong Batman của mình được giới thiệu trên Project: Rooftop, mặc dù không nhận được hoàn toàn những comment thiện chí từ các fanboy, fangirl, nhưng về cơ bản đều là những phản ứng tích cực và được ghi nhận bởi đa số mọi người.

Bên cạnh việc vẽ hình tĩnh, mình cũng đã có được rất nhiều cơ hội học hỏi và thực hành làm họat hình, cụ thể là phim ngắn Stop Motion “COINS” thực hịên vào kỳ học đầu tiên ở AAU, tháng 5 vừa rồi. Sau đó là những bài tập, quan trọng nhất là bài tập cuối kỳ của lớp Traditional Animation của học kỳ vừa qua. Hơn hết, mình cũng đã và đang thực hiện những đọan họat hình mang tính cá nhân như hoạt hình bạn Nấm và gần đây là một series hoạt hình ngắn Avengers, vẫn còn đang trong giai đoạn thực hiện.

Ngoài ra thì điểm số của mình ở trường quá badass, hạn chế kể ra không lại thành khoe khoang, haha :)), nhưng cơ bản là tất cả các môn mình đều đạt những điểm từ cao đến rất cao :)).

Về cơ bản, năm 2012 là 1 năm tuyệt vời không còn gì để chê đối với mình, nhờ có bạn Nấm, bạn bè, và quan trọng nhất là sự ủng hộ của bố mẹ. Trong năm mới mình sẽ còn tiếp tục cố gắng, tiếp tục rèn luyện, tiếp tục tiến về phía trước và giành được còn nhiều thành tựu hơn nữa, thành công hơn nữa.

Còn bây giờ xin chúc mọi người 1 năm mới tuyệt vời, tràn ngập niềm vui, hạnh phúc và thành công.

Xin hết ạ.

My artbook is now ON SALE (available in US)

I finally found a printing solution for my 2011 artbook (portfolio) to make it available for sale internationally.

The image does not reflect the real book!

———————————————————————————————————–

So now the book is ON SALE on Blurb.com, please follow the link to purchase the book:

1. FULL VERSION:

http://www.blurb.com/my/book/detail/3026130

So, the full version of the book is 136 pages, full color, soft cover, contains many of my fan arts, original art, character designs, comic demo pages, some traditional art and sketches that I did for the last 3 years (from 2009).

The price is: $ 43.95 (not includes tax and shipping fee – I know, but it can’t be any cheaper)

2. EDITOR CUT VERSION:

http://www.blurb.com/my/book/detail/3029119

The editor cut version of the book is 72 pages, full color, soft cover, but with a few pages cut to compare with the full version.

The price is: $ 28.95 (not includes tax and shipping fee)

3. IOS E-BOOK:

Or you can purchase the e-book version for iBooks on iPhone or iPad for just $ 1.99

You can take a look at the preview on the purchasing page, or can take a look at this video (*NOTICE* The book in the video is hard cover, you WILL NOT have the hard cover version, because that’ll be extremely expensive).

—————————————————————————————————————

Though I highly doubt anyone would spend their money on such a book, since it’s so expensive like this. But I’ll bet my luck on it, and hope that there are some people that have enough passion for my art to get a copy of it.

Thank you and I hope you guys will support my next book (which I guarantee you will be a lot cheaper, but with less pages of course – may be just a black and white sketchbook for example?)

84th Oscar Quick Review: Flying Books and The Artist

Lâu rồi không update gì cả, kể từ khi sang Mỹ đến giờ. Vừa có 1 bạn vào hỏi thăm nên cảm động quá phải up cái gì đó lên ngay lập tức. Nhưng trước hết thì mình cũng xin được thông báo đôi chút.

Về cơ bản, hầu hết những tranh vẽ, review phim của mình đều được update đều đặn và thường xuyên trên facebook cá nhân của tớ theo link sau (hoặc có thể xem ở mục Chi nhánh 4 phương ở cột bên phải blog)

http://www.facebook.com/splendidriver
Thế nên nếu các bạn muốn theo dõi thường xuyên hơn các update của tớ cả về tranh vẽ, cuộc sống, và review phim của tớ, cũng như làm quen và kết bạn với tớ thì các bạn có thể add friend tớ hoặc subscribe để theo dõi thường xuyên hơn. (Chú ý: Nếu bạn là độc giả blog này của tớ có lẽ bạn cũng đã biết có 1 số vấn đề về chính trị mà tớ có thể gây khó chịu cho một vài người, cũng như là sẽ có những người khiến tớ khó chịu, nên là cân nhắc việc add hoặc subscribe này nhé).

Thứ 2 nữa là vì điều kiện thời gian và tâm sức hạn chế vì từ nay tớ đã theo học ở trường Academy of Art University ở San Francisco, Mỹ, nên tớ sẽ rất hạn chế, và rất có thể là dừng việc viết review phim theo dạng bài phân tích dài. Thay vào đó tớ sẽ viết và update thường xuyên review phim theo dạng đoạn văn ngắn, chủ yếu mang tính tóm lược

Còn bây giờ thì nhân dịp Oscar lần thứ 84 vừa trao giải cho hết các hạng mục, đây là 2 review cho 2 bộ phim mà theo tớ là ấn tượng nhất. Cũng có 1 số phim khác trong Oscar tớ đã từng review, nhưng xin phép được để sau này up dần, 1 lúc quá nhiều lên đây thì cũng không hay ho cho lắm.

—————————————

The Artist 2011 – 9,5/10:

The Artist là 1 phim sản xuất năm 2012. Nhưng lại làm theo phong cách của những năm 20 – đen trắng câm.

The Artist là phim câm, tưởng là hoài cổ, nhưng lại nói về sự tụt hậu của 1 người nghệ sĩ từ chối chấp nhận sự phát triển của điện ảnh.

The Artist là phim nói về sự phát triển của điện ảnh và mặt trái của sự hoài cổ, sản xuất giữa thế kỉ 21, nhưng lại làm theo phong cách hoài cổ đen trắng câm.

Và cái hay của nó chính là ở những điều oái oăm xoắn quẩy như vậy.

Xin chúc mừng bộ phim đã đạt giải Oscar cho phim Xuất sắc nhất và các giải khác.

—————————————

Fantastic Flying Books of Mr. Morris Lessmore – 9,5/10:

Một tuyệt tác dành tặng tất cả những người đã, đang, và sẽ cống hiến cả đời mình cho một môn nghệ thuật vẫn còn bị đánh giá chưa đúng tầm, ngay cả ở nước Mỹ – Hoạt hình.

Câu chuyện của bộ phim nói về tình yêu dành cho sách, nhưng thực ra, tất cả những gì bộ phim làm là nhằm tôn vinh vẻ đẹp của nghệ thuật hoạt hình từ truyền thống cho tới máy tính như hoạt hình mô hình, hoạt hình 3D, hoạt hình 2D từ thời kỳ đen trắng cho tới khi có màu. Những cái này, nếu như ai đã xem Behind the scene của phim, và là người đam mê nghệ thuật hoạt hình, sẽ hiểu được cái vẻ đẹp tinh tế trong từng thước phim của FFBML.

Riêng với bộ phim này, riêng về mặt phối hợp nhiều kỹ thuật hoạt hình với nhau đã đủ khiến cho giá trị của nó vượt xa bất cứ tác phẩm nào cùng thời. Và không chỉ vậy, một phong cách kể chuyện hết sức giản dị, mộc mạc nhưng vẫn vô cùng bay bổng, mơ mộng, thể hiện ra một tâm hồn và một tư duy vô cùng tự do, đầy chất thơ, kết hợp với phần âm nhạc không thể rung động lòng người hơn, thì thực sự trong năm vừa rồi, không có bộ phim hoạt hình ngắn nào có cơ hội đứng cạnh nó cả.

Nói ngắn gọn, giải Oscar dành cho FFBML là đương nhiên, không phải tranh cãi, cũng giống như trường hợp của The Artist ở hạng mục phim live action vậy.

Sư tử nam nhóm máu A

Lâu rồi ko viết blog tâm sự cá nhân. Có 2 cái lần trước viết thì dành riêng cho bạn bè. Cái này public phát vì nó cũng khá đại chúng.

Lần đầu tiên mình quan tâm đến các cung hoàng đạo chính là do tình yêu đầu tiên chỉ cho. Mình cũng chả tin đâu. Nhưng khi đọc những điều mô tả về cung Sư Tử giống y như mình thì luôn cảm thấy vui vui, cảm tưởng như có người đang mô tả chính mình vậy. Không đúng hẳn 100% vì mình nghĩ mình còn có 1 số tính cách đặc trưng của nhóm máu A.

Nhưng cái quan trọng ở đây là về tình yêu.

 

Lần đầu đọc về cung Sư Tử, đoạn về tình yêu, mình chả biết đúng hay sai, vì khi đó tình yêu của mình là mối tình trẻ con, chưa đủ chín để xác minh. Nhưng rồi khi thời gian trôi đi, khi tình yêu càng ngày càng sâu sắc hơn, người lớn hơn, thì những cái đấy càng thấy đúng với mình.

 

Mỗi ngày gặp người yêu, chỉ nhìn thấy từ xa thôi mà đã cảm thấy muốn lao đến ôm chầm lấy, ghì chặt lấy, hôn lên má, lên trán, và tất nhiên là cả môi một cách nồng nàn và điên cuồng nhất. Dù ngày nào cũng gặp nhau, trong mấy năm, nhưng mỗi lần gặp là đều cảm thấy như vừa xa nhau cả tháng, cả năm trời, nhớ nhung kinh khủng, muốn ôm lấy kinh khủng khiếp.

 

Mỗi lần nhìn thấy người yêu thì chân tay bủn rủn, người run lên, tim đập nhanh hơn, đầu óc mất hết minh mẫn. Đấy là một phần lý do cho dù hôm trước có cãi nhau to đến đâu, cạch mặt nhau mấy hôm, chỉ cần nhìn thấy nhau thôi là đầu óc quên tiệt chuyện cãi cọ, chỉ muốn lao vào nhau thôi.

 

Mỗi lần nhìn thấy người yêu, đầu óc không thể suy nghĩ được gì cho thật chín chắn và luôn phải mất một lúc để định thần lại. Mỗi lần nhìn thấy đều y như lần đầu gặp nhau và thích nhau, cảm thấy một luồng điện chạy dọc sống lưng, cảm thấy nghẹt thở trong 1 giây. Mỗi lần gặp nhau đều cảm thấy tình cảm cuộn lên như muốn trào ra mà phải kềm bớt lại vì khung cảnh nơi công cộng ko cho phép.

 

Khi đấy trong mắt mình thì chỉ có người mình yêu là duy nhất, là độc nhất vô nhị, là ko thể thay thế, là số một, là cả thế giới đối với mình, là tất cả. Cảm tưởng như chụp 1 bức ảnh có rất nhiều cô gái xinh đẹp, thì một cách tự động, tất cả các cô gái xung quanh đều bị mờ đi, và tiêu cự tập trung độc nhất vào người yêu mình thôi. Cảm tưởng như giữa nơi đông người, người yêu mình có thể tỏa sáng như ánh nắng mà mình chẳng có lựa chọn nào khác là phải tập trung ánh nhìn vào.

 

Khi đấy trong mắt mình thì mọi thứ người yêu nói, mọi cử chỉ, hành động, nụ cười, bĩu môi, cách nói chuyện, mọi góc nhìn, đều tuyệt vời, đều tuyệt đẹp đến mức hoàn hảo, là kiệt tác nghệ thuật thế giới này không gì sánh bằng.

 

Và chính vì thế, sự tan nát khi mọi chuyện phải dừng lại càng kinh khủng hơn. Giống như có người móc tim trong ngực ra dùng búa đập thật nhiều. Mỗi ngày, đều đặn bị đập nát tim ra như vậy, kéo dài trong thời gian dài không dứt. Và mỗi lần như thế thật khó để có thể làm được cái gì cho ra hồn. Sẽ trở thành vô dụng, ăn hại ngay. Và dù bề ngoài không có vẻ thế, bên trong sẽ luôn có một cảm giác trống rỗng, cảm giác nhàn nhạt, trơ khấc. Một cảm giác “không gì cả”.

 

Đã 2 lần phải trải qua cái cảm giác này rồi. 2 lần yêu như thế và 2 lần tan nát như thế. Mình bắt đầu thấy sợ yêu. Cái giai đoạn này mình đã tự nhủ sẽ làm hết sức có thể để tìm lại cuộc sống một mình, làm quen lại với nó, để cho quên dần cái tình yêu kia đi.

 

Khổ nỗi là, mình cũng lại nhận ra là mình thích cái cảm giác được yêu 1 ai đó. Mình thích cảm giác mình đang yêu người ta, cho dù người ta có biết hay không, cho dù người ta có đáp lại hay không. Thậm chí thích cả cái cảm giác vô vọng của việc giữ trong đầu suy nghĩ rằng người ta sẽ không bao giờ nhận ra, sẽ không bao giờ đáp lại. Thích cái cảm giác khổ khổ của việc yêu/thích đơn phương như thế luôn. Và không thể ngừng được.

 

Chả biết tại sao, nhưng khi không yêu ai, không thích ai, cuộc sống nó không còn “bình thường” nữa.

 

Đây không phải thời điểm thích hợp để dành cho tình yêu. Thời gian còn lại chẳng có bao nhiêu, dù là có ai thích mình, hay mình thích ai đi nữa, cũng sẽ chẳng thể đi đến đâu tốt đẹp được. Sẽ chỉ làm cho 1 trong 2 bên phải chịu nỗi buồn thôi. Và rồi sẽ không ra cái gì. 5 năm rưỡi và 2 tháng còn không ra gì, huống gì vài tuần ngắn ngủi :)).

 

Nhưng Sư Tử có thể mạnh mẽ và kiểm soát được tất cả mọi thứ trong cuộc đời mình, trừ tình cảm ra.*Xin lỗi, đợt này thời điểm nhạy cảm nên tinh thần và tâm hồn cũng nhạy cảm quá nên thành ra sến*

 

Sneak Peak: 2011 Portfolio book full version

This is a peak look at my 2011 artbook/portfolio that I just got it printed to submit to the Academy of Art University in San Francisco, CA, USA.

The book is hard cover, contains 132 pages in A4 size with lots of fan art, original art, character designs, sketches and sequential art that I’ve done for the last 3 years of freelancing.

There are only 2 prints were done for the submiting purpose, but I’m going to print another shorter version of the same book for self publishing in Vietnam.

The short/cut version will be soft cover, contains 84 pages in A4 size. The near 50 pages left out are mostly text pages and some not-so-important art work. There will be 40 prints will be made for this version for publishing only in Vietnam. May be I’ll find some way to publish it in the USA later when I come there.

Thank you for all the supports.

——————————————————————–

Preview Artbook/Portfolio 2011 của mình. Đây là bản full 132 trang, in offset trên giấy couche, đóng bìa bồi cứng để submit sang bên trường và chỉ có 2 bản in.

Còn bản để bán (và tặng) sẽ có 84 trang (giảm bớt hơn 30 trang text và 1 số trang sketch ko quan trọng), cũng in offset trên giấy couche khổ A4, đóng bìa mềm, và sẽ có gần 40 bản in. Chất lượng 2 bản sẽ tương đương nhau. Bản để bán 84 trang có lẽ phải đợi khoảng gần 2 tuần nữa và sẽ có giá 320.000 vnđ/cuốn.

http://www.facebook.com/questions/10150300982949111/?qa_ref=pt

Đây là link poll để đăng ký mua bản 84 trang.

2011 Artbook

Tình hình là thế này, mình đang in một cuốn artbook (thật ra là portfolio cá nhân), tổng hợp rất nhiều tranh mình đã vẽ từ 3 năm trở lại đây (từ 2008), cả tranh rời, fan art, các dự án cá nhân, thiết kế nhân vật và cả một số trang ví dụ truyện tranh.

Ban đầu thì chỉ định in cá nhân thôi, nhưng vì thấy một số bạn bè trên facebook có ý muốn mua, nên mình đã tìm cách để in nhiều hơn 1 chút để bán cho các bạn với giá thấp nhất có thể, tất nhiên mình biết là dù thế nào cũng khó mà lên được con số 100 (nếu lên đến số này thì sẽ in offset được, sẽ rẻ hơn in phun thường rất nhiều), nên đã cố tìm đủ mọi cách để hạ tối đa giá thành xuống để mọi người có thể mua được. Cụ thể như sau:

(hình dưới đây là Photoshop – ko phải sách thật)


Artbook sẽ có giá 320.000 vnđ/cuốn, với 84 trang in phun màu 100% trên giấy phấn (nếu dính nước sẽ hỏng), bìa cứng bồi như trong hình, kích thước là cỡ A4 nằm ngang. Bạn nào có ý định mua thì xin hãy vào link dưới đây để vote

http://www.facebook.com/questions/10150300982949111/

Sau một thời gian, mình sẽ tổng hợp số lượng người đã vote trong poll này để lấy số lượng đi in và phân phối cho các bạn trên bất cứ tỉnh thành nào ở Việt Nam (nếu được, mình sẽ hỗ trợ tiền ship, nếu được). Lưu ý, nếu bạn nào đã vote thì cố gắng đảm bảo chắc chắn sẽ mua, vì mình sẽ in theo số lượng trong poll.

Xin cảm ơn tất cả mọi người .

The First Avenger

Anh em nào đi xem Captain America ở Platinum Cineplex, TTTM The Garden, Mễ Trì, Từ Liêm, Hà Nội có thể sẽ thấy tranh này của tớ được treo ngay trước cửa phòng chiếu số 4 nhé.

————————————————————–

I’ve always wonder, what the hell are they “avenging” for? Who is it needs to get “avenge”. It really gave the translator in my place a hard time translating that word. Oh well.

So, this is a picture I did around 3 weeks ago, and now it’s being hanged on the wall at the Platinum Cinema Complex, The Garden Mall, Hanoi, Vietnam, you can see it right before you go into Cinema 4.

I have seen the movie, it was wicked awesome!!! The action, the humor, the actors and actresses, and the visual effects are all amazing and entertaining. Hugo Weaving and Chris Evans did their job justice, now I don’t really know how to view the 2 characters differently. Especially Evans, he was AWESOME!!! The shield throws are badass!

What I can say is you guys should go see it right now, and don’t forget to stay until the ending credit ends, you’ll get to see one of the most badass things on the world – the Teaser Trailer for The Avengers 2012!

So, hope you guys like this, thank you very much

Click on the image to view it on deviantART

Lịch sử Captain America

Một bảng tóm tắt và giới thiệu về lịch sử hình thành nhân vật Captain America từ truyện tranh cho tới điện ảnh, cũng như giải thích về khả năng cũng như vũ khí và trang phục của nhân vật mang tính biểu tượng của nước Mỹ này.

Đây là những thông tin cực kỳ bổ ích cho mọi người trước khi xem Captain America: THe First Avenger. Chúc mọi người xem phim vui vẻ ^^.