500 Days of Summer – Yêu là khổ

(500) Days of Summer (500 ngày yêu) là một bộ phim không đơn giản để diễn giải ra thành lời những cảm xúc sau khi xem phim, vì vốn bản chất nó, đã không phải là một bộ phim tầm thường với cách suy nghĩ tầm thường.

Và có lẽ đây sẽ là bộ phim đầu tiên mà mình phải vừa xem lại vừa viết review.

(Review mang nặng tính phân tích và cảm xúc cá nhân, nếu bạn ko thích bị spoil trước khi xem phim, đề nghị không đọc tiếp)

Phim này đối với mình chính là minh chứng hùng hồn nhất cho hiệu quả âm nhạc trong điện ảnh, vì ngay sau khi xem xong phim ở rạp, chạy về nhà và download cả album soundtrack của phim về, mình đã không thể ngừng nghe đi nghe lại cái album đấy cho đến tận bây giờ.

Đó là những ca khúc cho mình cái cảm giác nhẹ nhàng, giản dị, gần gũi, không cầu kỳ, không glamorous, giai điệu độc đáo, cá tính. Mình không hiểu về phân loại các thể loại nhạc lắm, nhưng với một thằng vốn chỉ mê nghe rock như mình thì những ca khúc có phong cách thế này cho mình những ấn tượng khó tả và khó mà dứt ra được.

Tất nhiên, nói vậy không có nghĩa là những bài hát này được đưa vào phim một cách vô tội vạ chỉ vì nó hay, đó còn bởi vì phong cách của tất cả các ca khúc này là sự mô tả chuẩn xác nhất cho phong cách của phim, một phong cách tưng tưng cá tính, kỳ cục mà quyến rũ.

Continue reading

Avatar – Feel the miracle

Cuối cùng mình cũng được xem Avatar 3-D sau bao ngày mòn mỏi chờ đợi suốt từ lúc bắt đầu làm đồ án đến giờ.

Tóm tắt cảm xúc của mình sau khi xem phim thì là: Tuyệt vời, tuỵêt hảo, quá ảo, không thể tưởng tượng nổi, lâng lâng, phê phê…. Vân vân và vân vân. Nếu bạn nào có theo dõi fb của tớ thì chắc cũng biết cảm xúc tớ thế nào lúc đi xem phim về rồi.

Trước tiên, tớ muốn nói, nếu các bạn muốn xem phim này, hãy tìm cách xem bản 3-D, vì tớ cam đoan, khi xem bản 2D không thể nào cảm nhận đựơc những cảm xúc tuyệt vời khi xem bản 3-D đâu, và đây không phải nói quá, lý do vì sao thì phải khi xem 3-D thì các bạn mới hiểu.

Review này mang nặng tính phân tích, cảm xúc và đánh giá cá nhân, nếu bạn không muốn bị spoil, đề nghị không đọc tiếp trước khi xem phim.

Continue reading

Tính ứng dụng trong đồ án kiến trúc

Phản bác của mình cho một bài viết post trên diễn đàn lớp 52kd3.com http://52kd3.com/showthread.php?p=1524#post1524

Bài viết hay nhưng vẫn chỉ là tư duy từ 1 hướng. Kiến trúc VN thiếu những công trình đẹp, hoành tráng và mang tầm cỡ quốc tế vì thiếu những KTS có tư duy tốt về “hình thức”.

Giảng viên ktrusc ở các trường ĐH rất hay có cái câu “Hình khối thế này KHÔNG THỰC TẾ tí nào cả”, nhưng thử nghĩ xem nếu như có một đồ án làm theo hình dáng của rạp hát Disney ở Mỹ thì liệu có ai dám nghĩ nó sẽ thành thực tế hay không?

Thường thì bệnh hình thức chỉ có ở SINH VIÊN, còn các KTS khi ra trường thì do nhiều yếu tố cả khách quan lẫn chủ quan mà dần bị THỰC TẾ hóa đầu óc, khiến cho các ý tưởng sáng tạo về hình thức bị hao mòn dần theo thời gian vì phải làm quá nhiều công trình chẳng có tí tính hình thức nào.

Thế cho nên bệnh HÌNH THỨC của sinh viên không phải là xấu, mà là sinh viên chưa kiểm soát được cái bệnh đó một cách hợp lý mà thôi. Mà để SV có được khả năng kiểm soát những HÌNH THỨC trong đồ án sinh viên và cả về sau này khi làm đồ án thực tế thì lại phụ thuộc rất nhiều vào khả năng giảng dạy, định hướng, phát triển tư duy sáng tạo và xử lý hình thức của giảng viên – một điều mà nói thật là tôi chưa bao giờ thấy ít nhất là ở trường xây dựng.

Tư duy bay bổng về hình thức cộgn với kiến thức và khả năng kiểm soát, xử lý công năng hợp lý sẽ tạo ra một công trình không chỉ đẹp và hoành tráng cả trên bản vẽ lẫn trong thực tế mà còn có tính thực tiễn cao. Thế nên chỉ đơn thuần chỉ trích tính hình thức thì quá một chiều, vì nếu không có khả năng sáng tạo về hình thức mà chỉ nhăm nhăm làm những thứ thực tế thì người ta đã không cần kiến trúc sư để làm gì, và mãi mãi VN sẽ khôgn bao giờ có những công trình như tòa nhà Tân Hoa Xã, sân Tổ Chim của Trung Quốc hay tòa nhà Rodovre ở Đan Mạch. Lúc ấy có trách thì nên trách sự định hướng sai lầm của giảng viên trong các trường đại học cho sinh viên của mình.

Looking for scholarship

Hi everyone.

It seems that I haven’t updated anything big for a long time, well, I’ve been pretty busy cuz I’ve started working as a comic artist at a company that I helped build. I’m now still working on the first chapters of a sci-fi comic series that I hope would be published in a comic magazine asap. And I hope it’ll have a chance to be international so that you guys could take a look at it too :).

Anyway, as you guys all know, though I’m studying as an architecture student at a university in Vietnam, but I’ve always wanted to work as a comic/cartoon artist. But all that I’m doing right now are just at amateur class of it, so I really want to learn more how to be professional, and the only way for me is to go to the US and get into a good comic/cartoon school, or get a good job at a good working environment so that I can gain more experiences and self-train my skills.

I’ve been researching and find that Disney animation studio has a good course to develop talented students to be professional designers/artists, and I think this is the best place that I should try. But I have no idea about the studying fee that I could have to pay for a course like that, and I’m afraid I couldn’t pay for it since I’m just a student and my family is not that rich either.

So I really want to find out if they would give me a chance of a scholarship to study in their course. I’m in no way to find out about that, so I hope you guys would help me find some informations about a scholarship like that, I’d be honored.

Though, I’ve thought of a plan B in case a scholarship at Disney was no way, that I could get a scholarship at another comic/cartoon school or get a job at a comic/cartoon company, of course, must be a popular enough one. But I’ve been searching and find that to have some informations on this is not an easy task, so I have to bother you guys for help.

I still have 2 years left at my current uni before I can find my own way at a job I love, so there’ll be plenty of time, I need all the help possible.

I thank you a lot for all the help that would come from you guys, and I’d be honored if there’s something useful and suit me, I’ll appreciate so much. :)

2012 Quick Review

Chỉ là copy paste lại bài đã post trên HDVietnam thôi.

Đã xem phim. Nhận xét đầu tiên là khá đã đời với những cảnh thảm họa hoang tàn đổ nát. Phim cũng thể hiện khá tốt một vài đọan mang tính cảm động và con người, đủ để khiến người xem tự đặt mình vào hoàn cảnh đó và suy nghĩ.

Tuy nhiên ngay về chính những thứ mang tính thảm họa của phim cũng chưa phải là hoàn hảo đâu nhá . Nói thế này có thể có người sẽ phản đối nhưng mà kỹ xảo của Knowing thật hơn phim này nhiều , nó chỉ ko hoành tráng bằng thôi nhưng các thủ pháp máy quay và kỹ xảo ghép người với cảnh thật hơn nhiều.

Và những gì mình mong chờ từ lời hứa của đạo diễn “Sẽ phá tan tất cả biểu tượng văn minh nhân loại”, thế nhưng hầu hết những gì mình nhìn thấy hầu như đều toàn xảy ra ở nước Mỹ , mà chưa kể là còn toàn ở những địa danh lạ hoắc chả có lấy 1 công trình mang tính biểu tượng nào.

Nữ thần tự do đâu? Tháp Eiffel làm thế quái nào lại có ở Mỹ? Kim tự tháp đâu? Kim tự tháp Maya đâu? Có Trung Quốc mà không có Vạn Lý Trường Thành?

Nói tóm lại, thảm họa hủy diệt mà thế này thì quá nhẹ so với những gì mình tưởng tượng và mong muốn phim đem lại chứ mới lèo tèo vài ba hình ảnh toàn ở những nơi chả mấy quan trọng này thì thực sự là chưa tới cái mức “đã” của mình.

Và như đã nói, mình chẳng quan tâm mấy tới nội dung, vì ngay từ đầu đã xác định tinh thần đi để xem thảm họa rồi, thế nên thật sự là sau khi ra khỏi rạp chả đọng lại bất cứ cái gì liên quan tới nội dung.

À ko, cũng có , có cảm tưởng đây là 1 phiên bản copy ngớ ngẩn từ một bộ phim ngớ ngẩn khác . ĐỌan đầu copy cực kì nhiều thứ từ War of the World.

Lại cũng là 1 gia đình bị chia cắt, bà mẹ nuôi 2 đứa con 1 trai 1 gái, con trai lớn hơn và thái độ cực kì khinh bố, và cũng bắt đầu bằng việc thằng bố đến đón 2 đứa con đi chơi ở nhà mẹ nó và thằng bồ sống. Và rồi khi thảm họa xảy ra thì tất cả dân chúng thành phố chạy lọan tưng bừng, cùng với hội nhân vật chính, chưa kể là thảm họa cũng lại bắt đầu bằng việc mặt đường bị nứt ra . Cái đọan thằng bồ của bà mẹ lái máy bay thì làm mình liên tưởng tới Superman Returns .

IGun Operation – Phim độc lập Việt Nam

Đây là một bộ phim do nhóm HTK thực hiện mà anh họ mình là một thành viên của nhóm trong vai trò diễn viên.

Mọi người nên đọc đôi lời giới thiệu qua về nhóm và phim của nhóm do đạo diễn/special effects/screenplay – Nguyễn Lê Hưng. (một người bạn của anh họ tớ và là thành viên quan trọng nhất làm nên thành công của các bộ phim)

Vai trò của tớ trong phim này chỉ là thực hiện vẽ và thiết kế tấm poster mà các bạn thấy ở đây. Poster được thực hiện trong 3 đêm trắng vì phải suy nghĩ về bố cục cũng như tạo hình nhân vật sao cho giống người thật nhất. Hậu quả là đêm qua 4h sáng mới đi ngủ để bây giờ cho ra một cái poster đậm phong cách phim hình sự Hồng Kông, Đài Loan :))
Continue reading

John Dillinger Robbed Banks, not cinemas

Public Enemies ko được như mong đợi. Xem cảm thấy mệt mỏi, nặng nề. Nhịp phim đều đều, những đoạn bắn súng và cướp nhà băng cũng không đủ ép phê để làm khán giả tỉnh giấc (tớ mấy lần gật gù ngủ gật). 2/3 đầu tiên của phim quá lủng củng và lê thê, khiến khán giả rất mệt mỏi. Mãi đến đoạn gần cuối mới có những trường đoạn khá thú vị khắc hoạ được tốt tính cách của John Dillinger, như đoạn trong rạp chiếu phim, đoạn đi vào sở,… . Những trường đoạn này cho cảm giác khá mỉa mai, tưng tửng và đúng chất liều lĩnh lãng tử của John. Có thẻ nói diễn xuất của Johnny Depp là 1 trong số các điểm sáng hiếm hoi của phim, cộng thêm một số lời thoại cũng hết sức hay càng khiến nhân vật này nổi bật hơn hẳn các nhân vật khác trong phim. Thế nhưng mà chính thế lại là một cái bóng quá lớn làm lu mờ hết những người xung quanh.

Continue reading

Transformers 2 (ROTF): Liệt Sĩ Trả Thù

Hây! Luật sư bào chữa của Transformers 2 ROTF (ROFL) đã đến rồi đây :D!!!

Đúng thế, trước khi ra rạp xem phim vào ngày hôm nay, tất nhiên tớ đã đọc hết review của các anh chị hàng khủng như Phanxine, Mất dép, mất giầy,…v…v… về độ dở của Transformers lần này, và đã mua vé với tinh thần sẵn sàng đón nhận 1 bộ phim không thể nào dở hơn (có người bảo còn dở hơn cả Ice Age lol) và rất yên tâm trong lòng là ko việc gì phải kỳ vọng vào một bộ phim của Micheal Bay làm.

Thế nhưng mà tớ đã nhầm :)).

—————————————————–

Suốt hơn 2 tiếng đồng hồ của phim tớ luôn cố gắng nghĩ rằng mình đang xem một phim rất dở, nhưng người ta không thể nào nói dối được cảm giác thật của mình, right? Và cảm giác thực sự của tớ là phần 2 này khá ngon, thậm chí còn hay hơn so với phần 1 bất chấp trong đầu tớ đã đầy những nhận xét chuyên môn của những anh chị xem phim nhiều đã nói ở trên (thậm chí cả anh họ lẫn em trai tớ đi xem về đều chê tẹt ga). Có lẽ nào do ta không kì vọng vào nó mà nó đã làm ta bất ngờ chăng?

Thế cho nên tớ sẽ xin phép được biện hộ (hay còn gọi là nguỵ biện) đôi lời cho những tội lỗi mà Micheal Bay bị buộc là đã gây ra cho các anh hùng Autobot của chúng ta trong phim này, và sẽ khách quan hết mức có thể song song với ý kiến cá nhân, vì tớ ko phải là người thích nhận xét chủ quan, và tớ ko dám khẳng định sẽ spoil hay không vì bài sẽ được viêt theo mạch cảm xúc, nghĩ tới đây chém tới đấy. Nên mọi người cân nhắc trước khi xem. Mà thật ra phim này có spoil hay ko spoil cũng chả có nghĩa lý gì đâu, vì phim nội dung thì chả có khỉ gì, cái quan trọng là khoái cảm thị giác khi xem phim cơ :D, nên đừng quá lo lắng chuyện spoil.

Continue reading

Cheeks watches me


Yes, and it was like a dream. It’s an event to me cuz ya know, when your favourite artist from half the earth away decide to know more about your artworks and watch you. The feeling is flippin awesome

Thank you so much, I highly appreciate this honor sir. Give all the love to the woota kuta Cheeks :iconcheeks-74:

Hannah Mông ta to

Vừa đi xem Hannah Montana về nên review nhanh 1 chút.

Có lẽ sẽ có người hỏi vì sao dạng như tớ mà lại xem Hannah Montana làm khỉ gì :)), ấy đừng nhầm, tớ rất thích các series sit com của Disney trên Disney Channel, và Hannah là 1 trong số đó. Các tình tiết của series bao giờ cũng rất thú vị, hài hước 1 cách tinh tế, đôi khi cũng nhảm, nhưng sự hài hước tràn ngập cả bộ phim mà không hề làm giảm ý nghĩa những bài học cuối phim mà Hannah phải học. Và khán giả bao giờ cũng được cười đã đời rồi mới ngồi ngẫm nghĩ về những bài học ấy. Và các nhân vật phụ trong phim bao giờ cũng được dành cho một khoảng đất diễn vừa phải để có thể thể hiện được hết vai trò của mình mà lại làm cho bộ phim thêm thú vị với những tình huống hài hước và diễn xuất độc đáo. Đấy là những thứ làm nên thương hiệu Hannah Montana trên truyền hình, not the musics.

Continue reading

Người xây kẻ phá

Không. Title chả liên quan gì đến bài viết đâu :)), đặt cho vui thôi.

Chuyện về 2 anh em một nhà có một bộ đồ chơi chung rất hay. Nhưng thằng anh là 1 thằng xấu tính, cái gì cũng so đo tị nạnh với em, thế nên lần nào 2 anh em chơi bộ đồ chơi đó thì thằng anh cũng gây sự bắt nạt. Chủ yếu là vì thằng anh không thích cách chơi bộ đồ chơi đó của thằng em nên toàn tìm cách để phá. Một hôm thằng anh thấy thằng em đang chơi, sắp xây đựơc một cái nhà cao tầng rất đẹp, thế là nó vào đạp một phát cho tan tành cái nhà, xong mắng em là không biết cách chơi, toàn làm lung tung sai hết cả mẫu ở trên mạng, rồi đòi để đấy anh lắp lại từ đầu cho. Xong thằng em đi mách mẹ. Mẹ phạt thằng anh, thế là thằng anh cãi lại là nó chỉ muốn làm đúng và giống như ở trên mạng người ta làm, ko thích kiểu chơi của thằng em. Mẹ bảo là, nhưng đấy là bộ đồ chơi chung, tại sao không chơi cùng em một cách thân thiện rồi dần dần chỉ bảo em để em tự tìm ra cách chơi của riêng mình, khác hướng dẫn trên mạng, mà lại toàn tìm cách phá đổ đòi làm lại từ đầu như thế. Thằng anh cãi lại, nhưng nó toàn làm sai nên cũng có lúc nó tự rụng đấy chứ đâu phải lúc nào cũng là tại con? Thế tại sao là anh, thông minh hơn mà không dùng trí thông minh đó để hợp tác với em, giúp em lắp thành bộ đồ chơi vừa đẹp vừa độc đáo nhất rồi đưa lên mạng mà lại cứ khư khư bắt chước theo rồi thấy em ko giống mình thì tìm cách phá em như thế?

Làm anh như thế thì có ra dáng anh không?

Thôi, nói chung entry này chủ yếu là khoe tranh thôi :). Chủ yếu là mấy tranh vẽ hồi bị ốm.


Continue reading

Testing ACC Blog

Ban nãy đang viết bài test thì tự nhiên mất điện thành thử mất
sạch. Đành viết lại.

Tuy ACC Blog mới chỉ là bản beta nhưng đã thực sự gây nhiều thiện
cảm với tớ – một người rất coi trọng tính chuyên nghiệp và tiện
dụng của hệ thống blog. Ngay từ đầu giao diện sử dụng của ACC Blog
đã cho tớ cảm giác hết sức tuỵêt vời với vẻ đẹp tao nhã, hiện đại
và thanh lịch của nó, không hề phô trương phức tạp, đơn giản, hiệu
quả mà vẫn đẹp mắt. Tuy nhiên giao diện cho trang cá nhân thì chưa
cho phép người dùng tuỳ biến theo ý mình, và theo như anh Nhân
(techadmin) nói thì chức năng này chắc chắn sẽ được nâng cấp trong
phiên bản ra trong vòng 1-2 tháng tới. Vậy nên mọi người đừng hoảng
vội nhé :D.

Ấn tượng tiếp theo đến với tớ chính là giao diện điều khiển của
người dùng trong Dashboard đựơc bố trí hết sức thoáng, sáng sủa và
cực kỳ khoa học, gợi nhớ đến giao diện điều khiển của wordpress,
nhưng wordpress có quá nhiều các tính năng phức tạp, còn ACC Blog
cho một cảm giác cực kỳ thân thiện đối với người dùng bằng sự đơn
giản. Điều này rất mang tính cạnh tranh vì wordpress vốn là một hệ
thống hướng chủ yếu tới người dùng chuyên nghiệp có nhu cầu viết
lách cao và coi trọng tính chuyên nghiệp, thế nên với sự đơn giản
này ACC Blog còn có thể hướng tới cả những đối tượng người dùng
bình dân, những người ít tiếp xúc với các hệ thống blog khác
nhau.

Continue reading