Vậy là tớ đã xem Captain America: The First Avenger 2 lần, có lẽ đã đến lúc viết đôi lời về bộ phim cực đã này.
Đầu tiên, tớ phải cảnh báo rằng đây ko phải loại phim đầy trí tưởng tượng kiểu fantasy hay sci-fi như Thor hay Iron Man, cũng ko phải kiểu phim đập phá với sức mạnh khủng khiếp như Hulk. Đây chỉ là câu chuyện về 1 anh chàng bé nhỏ trở nên mạnh mẽ và to lớn hơn nhờ 1 huyết thanh giúp anh ta đạt đến cực hạn khả năng của cơ thể con người mà thôi. Điều này có nghĩa là sẽ không có những cảnh hàng động hoành tráng với công nghệ siêu cao hay phép thuật hay quái vật khổng lồ choảng nhau. Thế nên nếu bạn đang chờ đợi một bộ phim như vậy, bạn sẽ bị thất vọng nặng đấy.
Một điều nữa, trong review này tớ sẽ không viết theo kiểu khách quan, vì ai thèm xem một cái review khách quan chứ? Một cái review mà hoàn toàn không có cảm quan, suy nghĩ cá nhân, đối với tớ là 1 cái review nhạt nhẽo. Hơn nữa, tớ là một thằng geek phim siêu anh hùng, và tớ thích hầu hết các phim siêu anh hùng (thậm chí là 2 phim Fantastic Four, nếu bạn cần biết geek độ nào).
Cá nhân tớ đánh giá rằng CA: The First Avenger đã được làm rất tuyệt. Đó là tất cả những gì tớ cần thấy người ta làm trong việc đưa 1 trong số những nhân vật mang tính biểu tượng nhất của lịch sử truyện tranh thế giới lên màn ảnh rộng. Tất nhiên, nó không phải là tuyệt tác nghệ thuật gì cả, nhưng nó vẫn là một bộ phim rất giải trí, hấp dẫn và thỏa mãn.
Ko phải bàn đến những pha hành động máu lửa mà Cap ném khiên, điều mình đánh giá cao nhất trong phim chính là khía cạnh tâm lý, cảm xúc. Mình khoái cái cách họ xây dựng mối quan hệ giữa Cap và Peggy. Tình cảm đó đã được xây dựng hợp lý, thú vị và đôi lúc còn khá vui khi xem mối tình này phát triển dần dần. Và cảnh cuối cùng đã được làm rất tốt, thực sự khá cảm động.
Mấu chốt về tâm lý thứ 2 chính là tâm sự của Steve từ trước và sau cuộc thí nghiệm. Từ khi anh ta chỉ là một thằng bé con yếu ớt, ko có khả năng tự vệ, cho tới lúc trở thành Captain America hùng mạnh. Anh ta đã có một động cơ và lý do hợp lý, đáng tin để giữ bản thân là một “người tốt” như trước, và điều này càng được củng cố hơn với 1 động cơ khác ở đoạn giữa phim. Steve Rogers thực sự có đủ lý do để không bị choáng ngợp bởi sức mạnh như hầu hết mọi người, mà dùng nó cho việc tốt, và phẩm chất đó không phải tự nhiên mà có.
Vấn đề là anh ta luôn luôn lạc lõng. Anh ta đã lạc lõng khi bị đánh gục hàng ngày chỉ vì vẻ ngoài nhỏ bé. Anh ta lạc lõng khi trở thành một ngôi sao giải trí. Anh ta lạc lõng khi đuổi theo Red Skull. Anh ta lạc lõng cả khi tỉnh dậy giữa thế giới ở thế kỷ 21. Và anh ta vẫn là người luôn sẵn sàng hi sinh bản thân vì người khác. Đó mới là sức mạnh thật sự.
Một điều tuyệt vời khác của phim chính là diễn xuất ko chê vào đâu được của Hugo Weaving trong vai Red Skull. Mình vẫn luôn cực kỳ mê diễn xuất của ông này từ V for Vendetta, điệp viên Smith và nhiều vai khác. Và vì thế mình đã cực kỳ phấn khích khi biết ông này sẽ nhận vai phản diện cho Captain America. Và đúng như dự đoán, quá tuyệt.
Nếu không nói tới những màn hài hước đặc trưng trong phim của Marvel thì coi như vứt. Cái hay là, khác với nhiều phim hành động mình xem khi mà các màn hài hước rất thô lỗ và vô duyên thì hài trong phim của Marvel luôn rất nhẹ nhàng, tinh tế, vừa đủ để bật cười nhẹ, và giải tỏa khỏi không khí căng thẳng của phim.
Cuối cùng, chính cái tông của phim là thứ đã ăn điểm với mình. Bộ phim có một cái tông retro khá đặc trưng về mặt hình ảnh, màu sắc và công nghệ. Mọi thứ đều cho cảm giác giống như khi xem các poster tuyên truyền tuyển quân của Mỹ vào những năm 40. Màu sắc nhiều nhưng không quá sặc sỡ, với một cái cảm giác của các tờ giấy cũ bao trùm lên bộ phim. Cảm giác retro còn ở công nghệ mà Hydra sử dụng và phong cách ăn mặc của quân lính cả 2 bên. Cực kỳ thú vị.
Kết luận lại, như tớ đã nói, đây ko phải review khách quan, mọi thứ đều chỉ là cảm quan cá nhân của tớ, cảm xúc thực sự của tớ về phim, và ko đánh giá bằng bất cứ thứ tư duy chuyên môn phức tạp nào. Đằng nào thì tớ cũng chưa dính dáng gì đến việc làm phim cả. Tóm lại là tớ cực thích phim này, quá tuyệt. Không ngần ngại gì khi cho nó 8/10 điểm.
P/S: Đừng quên ngồi nán lại chờ cho hết credit cuối phim, cho tới khi đoạn chữ chạy cuối cùng biến mất, bạn sẽ được xem đoạn phim after credit đặc biệt, và cả teaser trailer cho The Avengers – sắp ra mắt vào năm sau 2012.
———————————————-
Alright, now that I’ve seen Captain America: The First Avenger twice, I guess that it’s time I have to show some respect to this badass movie.
First of all, I have to warn you that this movie isn’t the fantasy/sci-fi type that is full of imagination like Thor or Iron Man, neither the rampage action kind where people destroy everything with just one punch like The Incredible Hulk. This is the story about a very small and weak man, who was made stronger and bigger by a serum that pushed him to the peak of human physical abilities. This means that there won’t be lots of large scale action scenes with awesome technology or magic or even huge monsters fighting each other. So, if you’re looking forward to that kind of movie, you will be disappointed.
Another thing is I won’t be objective in this review, because what the hell are you expecting from an objective review? A review without any personal opinion, from my point of view, is super boring and skipable. And mostly because I’m a superhero geek, I love almost all superhero movies. (I even loved the 2 Fantastic Four movies, if you must know how geek I am).
In my opinion, I think Captain America: The First Avenger is beautifully done. It’s everything we need when it comes to bringing one of the most iconic comic characters in the history of mankind to the big screen. Despite the fact that it’s not a “masterpiece of art”, it’s still entertaining, exciting and satisfying., nevertheless.
Besides all the badass action scenes with Captain America throwing his shield, the best thing about this movie are the emotional moments. I myself appreciate the way they built the relationship between Cap and Peggy. It was logical, interesting and sometimes funny to see their love growing gradually. And the final scene was perfectly made, really touching, I actually feel for them at that moment.
The second emotion key was Steve’s feeling from before to after the experiment. From one point he was a small, weak loser without any ability to defend himself, to the powerful Captain America, after getting the magic serum. They gave him a believable motive and perfect reason to stay “A good man” as who he was before, and keep it stronger and stable with another motive at the middle point of the movie. Steve Rogers actually had enough reasons not to be overwhelmed by the power like most people will be, but to use it for good, and that virtue didn’t come out of nowhere.
The problem is, he was always alone. He was alone when he got beat up everyday because of his small appearance. He was alone when he became a celebrity. He was alone when he went after the Red Skull. And he was alone when he recognized himself being in the 21st century. Yet he was still a man who was always willing to sacrifice himself for the others. That’s his true power.
Another good thing about this movie was Hugo Weaving flawless performance as the Red Skull. I have always been a fan of Weaving from V for Vendetta, to Agent Smith and many other roles. As a result of that admiration, I was freaking exciting to see him play the role of the iconic Captain America’s main villain. And without a doubt, he totally nailed it.
It’ll be a crime if I don’t mention the great humorous scenes, one of the signature aspects in the Marvel Studios’ movies, especially in this cinematic universe of superheroes. You will find yourself giggle here and there at moments of the movie where you can relax from the serious story. Those funny acts were made in a fine way, because of which you won’t find them impolite or rude like many other movies’ (for example: the last 2 movies of Transformers).
Finally, it was the tone of the movie that really got me. They managed to give the movie a retro tone to the visual style, the colors and the technology. Everything gave me that feeling when I saw the propaganda drawings they did back in 1940s for soldier recruiting in the USA. It was colorful but not to much, covered with an old-paper feeling visually. Yes, it feels retro in everything, especially the technology from Hydra and the fashion style of the soldiers. It was really fascinating to look at.
In conclusion, like I said, this isn’t an objective review, everything was written from my personal point of view, how I really feel about the movie, and not judging it with any complicated professional stuffs, since I have nothing to do, yet, with movies making. And I love this movie, it was awesome. I won’t hesitate to give it 8/10.
P/S: Don’t forget to stay till the end of the ending credit, wait for the last credit text disappears, and you’ll get to see an after-credit scene, including a teaser trailer for The Avengers, which will be released next year – 2012.
Gặp người cùng sở thích :).Mình 21 tuổi rồi nhưng vẫn thích mê các nhân vật anh hùng của Marvel và DC comic.Chủ yếu là dc biết đến qua xem phim và phim hoạt hình.Ngày xưa cũng thích viết blog về mấy hero này,còn mò vào mấy trang nước ngoài của Marvel,đọc tiểu sử các hero xong rồi dịch ra post lên blog nhưng được mấy ng thì mệt quá ko dịch được nữa (phải tra từ điển liên tục :P),Thank những bài viết của bạn,mình sẽ qua blog này đọc dần dần 😀
He, mình thì 22 gần 23 tuổi rồi mà vẫn mê siêu anh hùng, bất chấp hãng sản xuất và cũng mê vì hoạt hình là chính 😀