
Zootopia (2016)

Is anyone here obsessed with Guardians of the Galaxy like I am? I’ve seen the movie twice in theatre and listened to the Awesome Mix Vol. 1 thousands of time and still want more. So here’s a little tribute I did for one of/if not the best Marvel studios’ movie yet. This is what I imagine a cartoon version of the movie should look like.
Wreck-it-Ralph (2012): 9,5/10
Thú thực là tớ biết đôi lúc tớ chấm điểm phim khá là cảm tính, và nhiều khi có những phim có điểm tương đương nhau chưa chắc độ hay đã tương đương nhau. Nhưng như tớ đã nói, tớ chấm điểm phim theo cảm nhận cá nhân của tớ, nếu bạn cảm thấy giống tớ thì tốt, còn nếu không thì cũng không trách nhau được, vì chúng ta khác nhau. Phim hay dở ra sao, trong review tớ đều nói rõ, và thường tớ xem phim tớ tìm cái hay trước khi tìm cái dở, nên điểm tớ chấm cũng theo những tiêu chí như vậy.
WIR có thể nói là phim hoạt hình hay nhất do Disney Animation Studios tự sản xuất trong nhiều năm nay, kể từ khi thời hoàng kim của các công chúa kết thúc, và kể từ khi Pixar nổi lên và đặt nền móng cho một đế chế mới. Tuy nhiên trong khoảng 5 năm trở lại đây, có rất nhiều dấu hiệu cho thấy DAS đang lấy lại phong độ của mình. Những phim như Princess and the Frog, Tangled, hay thậm chí là Bolt, đều cho thấy sự tinh tế trong kịch bản của Disney đang trở lại. Nếu với Tangled, Disney đã chứng minh cho mọi người thấy rằng các nàng công chúa vẫn là lãnh địa không thể xâm phạm của hãng, thì Wreck-It-Ralph giống như bản tuyên ngôn về sự trở lại chính thức của “ông vua hoạt hình” 1 thời. Và rằng, Pixar không phải cái tên duy nhất về hoạt hình dưới mái nhà Disney.
The Amazing Spider-man (2012) – 9/10
Trước tiên phải nói trước là điểm tớ chấm cho phim này, phần nhiều là vì tớ là fanboy của Spider-man, dù là phiên bản nào đi chăng nữa, miễn là được thấy nhân vật thân yêu đu tơ bay lượn trong thành phố New York là tớ hạnh phúc tột cùng rồi, nên đừng quá tin tưởng review này.
Tuy nhiên, tớ vẫn có những lý do riêng của mình để chấm cho phim điểm cao như vậy. Nhiều người cho rằng phim này giống hệt Spider-man của Sam Raimi, và do đó phim này chán hơn phim trước. Mình thì lại nghĩ khác. Với tư cách 1 người đã xem Spider-man Trilogy của Sam Raimi mỗi phần ít nhất 10 lần, thì mình cho rằng mỗi phiên bản đều có cái hay riêng của nó, đem 2 phiên bản này ra so sánh chỉ tổ làm mất lòng nhau mà chẳng được cái lợi gì, chi bằng hãy cứ mở lòng ra thưởng thức và thích thú với cái anh nhện bắn tơ đu lượn có phải sướng hơn không.
Cái đầu tiên khác biệt nhất của The Amazing Spider-man (TAS) so với phiên bản cũ Spider-man (SM) chính là tông chủ đạo của phim. Từ âm nhạc, màu sắc phim, các cảnh quay, tình huống đều được xây dựng có phần nhiều sự trầm lắng và tối tăm hơn. Tâm sự của Peter Parker không chỉ có mỗi cái chết của ông bác Ben mà còn là những bí ẩn không lời giải đáp về số phận bố mẹ mình trước kia, và thậm chí là bố của bạn gái lại chính là người đang tìm cách bắt mình vào tù. Ngay từ việc xây dựng nhân vật, TAS đã cho người anh hùng 1 loạt những điều khó khăn, khổ sở, rắm rối xảy ra trong đầu. Đấy là chưa kể, những tình huống trong phim, động cơ của các nhân vật cũng nghiêm trọng hơn, nghiêm túc hơn các phiên bản trước. (SPOILER: Phim có những 2 người chết, and that makes this film a lot more serious).
Tuy nhiên, tông là một chuyện, cái chính làm nên TAS và khiến nó khác biệt so với SM chính là sự “có lý” trong việc xây dựng nhân vật và cốt truyện. Hầu hết mọi chuyện đều có lời giải thích hợp lý, đặc biệt là quá trình khám phá ra khả năng, làm quen với nó, và trở thành người hùng của Peter Parker theo mình là được thực hiện tốt hơn nhiều so với SM. Mọi thứ không tự nhiên một cách thần kỳ hiện ra như một vở kịch (giống như trong SM), và đều phải trải qua quá trình. Mối quan hệ tình cảm giữa Peter và Gwen trong TAS tuy có phần “đỡ khổ” hơn so với anh Tobey ngượng nghịu với cô Mary Jane trong SM, nhưng bù lại, nhân vật Gwen ở đây so với MJ trước kia thú vị hơn và đóng những vai trò quan trọng hơn trong câu chuyện, chứ không chỉ còn đơn giản là cô gái yếu đuối vô dụng suốt ngày bị bắt cóc và chờ cứu.
Cái thứ 2 mà mình đánh giá TAS cao hơn SM là về mặt diễn đạt những trường đoạn cần khơi gợi cảm xúc trong lòng khán giả, đặc biệt là trường đoạn vô cùng quan trọng – chú Ben chết. Theo mình thì tình huống này trong phim này được làm cụ thể hơn, hợp lý hơn, và thực sự là mình cảm thấy nhiều cảm xúc trong đoạn này hơn trong SM. Tất nhiên cả phim không chỉ có mỗi đoạn này, có rất nhiều những đoạn khác trong phim được làm theo mình là rất cảm động, và chính điều đó cũng đã đóng góp 1 phần trong việc kéo tông của phim xuống 1 mức trầm.
Một trong số những điều khiến Spider-man chính là nhân vật mà mình đam mê nhất trong thế giới của Marvel chính là những pha chọc cười hài hước, đá đểu, đá xoáy, móc máy rất thông minh và thú vị của Spider-man mỗi lần chiến đấu với bất cứ kẻ thù nào. Và quả không hề uổng công mong đợi, vì Andrew Garfield thực sự đúng là Spider-man hài hước đúng chất.
Nói đến đây lại phải bàn về nhân vật Peter Parker. Nếu như trong SM, Peter là 1 thằng ngố đúng chất, chả biết cái gì, chỉ cool mỗi lúc đeo mặt nạ vào, thì TAS lại mô tả Peter thay vì ngố, thì chỉ đơn giản là 1 thằng lập dị, tự kỉ, suốt ngày ủ rũ. Theo mình đây là một cách xây dựng nhân vật thông minh và không chân phương. Peter thường xuyên có những cử chỉ, suy nghĩ, lời nói, hành động, và đặc biệt nhất là dáng đi, dáng ngồi đúng kiểu 1 thằng tự ti, thu mình với cuộc sống. Cụ thể hơn thì đó là những sở thích đi chơi 1 mình, không hề có bạn, nụ cười ngố, nói năng ấp úng nhưng không đần và ngớ ngẩn. Peter của TAS thực sự đúng như trong phần tóm tắt phim trên rottentomatoes – an outcast.
Về mặt hình ảnh thì có lẽ khỏi nói, tớ là 1 fanboy, và tớ cảm thấy quá thỏa mãn với những gì phim mang lại, đặc biệt là những cảnh đu tơ thì quá tuyệt vời ông mặt giời, xem chỉ thấy sung sướng, phê phề phề trên ghế, cảm tưởng như ko bao giờ là đủ với những cảnh này. Hôm trước HBO có chiếu lại SM và mình cho là mình thích cả 2 phim, riêng về mặt bay lượn của Spidey. Quá đã.
Nói tóm lại, mình sẽ chả chê gì phim, vì mình ko muốn chê, và vì mình đã cảm thấy rất thỏa mãn với những gì phim mang lại, nó chính xác là những gì mình luôn mong đợi ở 1 bộ phim Spider-man, mình thấy nó hoàn hảo và chỉ muốn xem đi xem lại để thưởng thức từng khung hình nhỏ một.
(Chú thích tranh – đi xem Spider-man cùng người yêu số dzách Thanh Khiết Lương)
The Avengers (2012): 9.5/10
AM I DOING THIS RIGHT? — THỬ TÌM XEM CÁI NÀO LÀ CỦA ÔNG NÀO TRONG PHIM :)))))
Cuối cùng thì sau 4 năm chờ đợi với 5 bộ phim có đầy những móc nối nội dung với nhau từ Iron Man, The Incredible Hulk, Iron Man 2, Thor và Captain America: The First Avenger, thì giấc mơ của bất cứ thằng geek super heroes nào cũng đã trở thành hiện thực – The Avengers – bộ phim điện ảnh chiếu rạp đầu tiên trong lịch sử chuyển thể thành công tập hợp siêu nhân đình đám nhất của họ nhà truyện tranh Marvel.
Phải nói trước là tớ không phải fan comic, tớ gần như chả đọc comic bao giờ, những chính nhờ những bộ phim chuyển thể từ siêu nhân comic mà tớ đã trở thành một thằng fanboy superheroes điên cuồng. Và việc The Avengers ra rạp thật quả đúng chính thị là ngang với nằm mơ.
Tuy nhiên, sau Thor và Captain có chất lượng nội dung thuộc tầm “xem ổn” chứ ko được xuất sắc như Iron Man và The Incredible Hulk, thì thực sự là mình đã hạ sự trông đợi của mình vào nội dung của The Avengers, và xác định sẵn tinh thần là mình sẽ chỉ xem phim như một fanboy không quan tâm tới nội dung phim mà chỉ cần tận hưởng giấc mơ thành hiện thực được xem Avengers trên màn ảnh là đủ rồi, và vẫn sẽ thích nó như thường. Nhưng bộ phim đã làm vượt quá xa mọi trông đợi của mình.
Đây chính là một bộ phim siêu anh hùng hoàn hảo, là bộ phim siêu anh hùng truyện tranh hay nhất từ trước tới nay mà mình từng xem, kể cả so với những phim phức tạp như The Dark Knight hay sâu sắc như Watchmen.
Bởi vì nó vui, bởi vì nó có đánh nhau đẹp mắt, kỹ xảo đẹp mắt, lời thoại thông minh, tình huống hài thông minh, kịch bản được sắp xếp chặt chẽ, thông minh, chia đều hào quang cho tất cả các nhân vật, ngay cả nhân vật phụ như Maria Hill cũng có những giây phút tỏa sáng, bởi vì có siêu nhân bay lượn, bởi vì có các siêu nhân không chỉ đánh nhau mà còn có vấn đề cá nhân lủng củng, bởi vì nó tận dụng tất cả những chi tiết đã có để sử dụng, và quan trọng nhất, tất nhiên, là bởi vì nó tập hợp hàng loạt các siêu nhân trong các phim khác nhau vào trong cùng 1 phim. Và rõ là chẳng thể nào có phim nào có thể vượt qua Avengers về những điều nói trên. Nó là một phim giải trí siêu anh hùng giả tưởng hoàn hảo, gần như không có lỗi.
Tất nhiên, xét về chiều sâu thì nó ko so được với The Dark Knight hay Watchmen, nhưng những phim đó nó không có được cái chất “truyện tranh siêu anh hùng” – cái thứ mà có thể biến bất cứ ông người lớn nào trở thành thằng trẻ con tưởng tượng mình đang cầm khiên, mặc giáp, cầm búa… bay lượn đánh kẻ xấu. Một cái sự “màu mè, ngây thơ” rất giải trí, rất comic, rất hoạt hình, nhưng vẫn thấy được rằng, cái đống này do 1 đám người lớn cực kỳ có đầu óc làm ra.
Ban đầu cũng định bắt lỗi phim này, vì không phải phim không có lỗi, nhưng mà what the fuck, who gives a single shit about that? THIS MOVIE IS FUCKING AWESOME IN EVERY WAY AND NO OTHER CAN SURPASS IT, at least, so far.
Bài viết cho kenh14.vn —> http://kenh14.vn/c8/20111023325398/the-lion-king-3d-su-hoi-sinh-cua-mot-vi-vua-oai-hung.chn
Bản trên kenh14 đã bị sửa 1 số chỗ sau khâu biên tập, còn bản up ở đây là bản chưa qua biên tập.
—————————————————————————-
Sau 17 năm, một trong số những “vị vua oai hùng” nhất của gia đình hoạt hình tới từ Walt Disney Animation Studios – The Lion King – đã quay trở lại màn ảnh rộng trong định dạng 3-D tiên tiến. Đây cũng đánh dấu là lần đầu tiên bộ phim từng gắn liền với tuổi thơ của nhiều thế hệ trẻ em được lên màn ảnh rộng tại thị trường Việt Nam. Xứng đáng với quá khứ lẫy lừng của mình, sự trở lại này của The Lion King không hề làm bất cứ khán giả nào thất vọng, đặc biệt gây bất ngờ bởi hiệu ứng 3-D đẹp mắt được áp dụng cho những hình ảnh 2D vẽ tay truyền thống.
This is a peak look at my 2011 artbook/portfolio that I just got it printed to submit to the Academy of Art University in San Francisco, CA, USA.
The book is hard cover, contains 132 pages in A4 size with lots of fan art, original art, character designs, sketches and sequential art that I’ve done for the last 3 years of freelancing.
There are only 2 prints were done for the submiting purpose, but I’m going to print another shorter version of the same book for self publishing in Vietnam.
The short/cut version will be soft cover, contains 84 pages in A4 size. The near 50 pages left out are mostly text pages and some not-so-important art work. There will be 40 prints will be made for this version for publishing only in Vietnam. May be I’ll find some way to publish it in the USA later when I come there.
Thank you for all the supports.
——————————————————————–
Preview Artbook/Portfolio 2011 của mình. Đây là bản full 132 trang, in offset trên giấy couche, đóng bìa bồi cứng để submit sang bên trường và chỉ có 2 bản in.
Còn bản để bán (và tặng) sẽ có 84 trang (giảm bớt hơn 30 trang text và 1 số trang sketch ko quan trọng), cũng in offset trên giấy couche khổ A4, đóng bìa mềm, và sẽ có gần 40 bản in. Chất lượng 2 bản sẽ tương đương nhau. Bản để bán 84 trang có lẽ phải đợi khoảng gần 2 tuần nữa và sẽ có giá 320.000 vnđ/cuốn.
http://www.facebook.com/questions/10150300982949111/?qa_ref=pt
Đây là link poll để đăng ký mua bản 84 trang.
Bài viết của mình gửi cho kenh14 —> http://kenh14.vn/c8/2011091101179240/diem-danh-nhung-trao-luu-dien-anh-hay-ho-nhat-he-2011.chn
————————————
Một mùa phim bom tấn vừa mới kết thúc. Trong hành trang phim ảnh của các mọt phim có thêm những gì?
Đã từ lâu, mùa hè là thời điểm “vàng” để Hollywood gây “lụt” các rạp chiếu phim trên toàn thế giới với liên tiếp các bom tấn điện ảnh đắt giá trên mọi phương diện: cả từ kỹ xảo choáng ngợp, vốn đầu tư khủng, diễn viên đình đám, bối cảnh hoành tráng… Nhưng cũng vì số lượng hùng hậu như vậy, rất khó để tránh khỏi việc có những quả “bom xịt” lọt vào bên cạnh những siêu phẩm chất lượng khác.
Cũng như mọi năm, hè 2011 chính là thời điểm bùng nổ và cạnh tranh khốc liệt của hàng loạt “quả bom” điện ảnh vốn đã được những người đam mê điện ảnh mong chờ từ rất lâu. Hãy cùng nhìn lại một mùa hè “đầy khói lửa” này một chút nhé.
Hà, mình rất muốn viết 1 review positive về Cars 2, nhưng có vẻ như review này sẽ chỉ là 1 review nhằm giải thích cho điểm số tệ hại mà các nhà bình luận phim đã chấm cho phim này.
Mình là fan của Pixar, kể từ khi xem The Incredibles thì Pixar luôn là studios 3D Animation số 1 trong tư duy của mình, và từ đó chưa bao giờ Pixar làm mình biết thất vọng là gì. Tuy nhiên, Cars chưa bao giờ là thương hiệu mà mình thực sự cảm thấy “có hứng” cả, và rõ ràng đó cũng là cái tên duy nhất bị rottentomatoes chấm dưới 80% của Pixar từ trước tới nay (tất cả 10 phim còn lại đều có điểm số trên 90%). Vì thế ngay từ khi biết Cars 2 chuẩn bị ra mắt, mình đã không thực sự hứng thú như với những phim trước đó. Thậm chí ngay trước ngày hôm nay, mình chưa từng có ý định đi xem. Chỉ đến khi mình được thấy bộ combo bắp rang/coca quá độc giá 145k (giá vé là 90k ghế vip sáng thứ 2), thì máu merchandise nổi lên điên cuồng và phải đặt vé đi xem ngay.
Vì đã biết quá nhiều sự chê trách đối với phim này nên mình đã vào rạp với tâm lý hoàn toàn thoải mái, không kỳ vọng quá nhiều. Và mình đã nhận được đúng những gì mình chờ đợi.
No, it’s not either any of the 2 famous movies. This is exactly what I had in my mind when I went out of the cinema after watching Megamind.
I totally dig Metroman so much that I want him to have a fight with Mr. Incredible so bad. It’ll be one damn awesome fight. One represents the “Oscar” guys from Pixar, the other one fight for the guys who never get the Oscar. Right? Who else want to see a fight like this happens?
Yeah, and Megamind’s gonna enjoy this fight too. Totally.