Tình hình là…. rât là tình hình.
Chả là tớ có 1 thằng em trai mà ai cũng đều đã rõ. Nó đang học lớp 9, tức là 15 tuổi. Thông minh, cao, đẹp trai, học ổn (lớp chuyên toán Ngô Sĩ Liên, đội tuyển Lý quận Hoàn Kiếm), vẽ Graffiti đỉnh. Nghe ra thì có vẻ ko có vđề gì.
Nhưng thực ra là chỉ có 1 vấn đề, nằm ở đoạn nó 15 tuổi – tuổi dậy thì. Ai trải qua cái tuổi này cũng biết rồi đấy. Thường thì bắt đàu có những suy nghĩ và hành động nổi loạn, khác với bình thường, muốn thoát ra khỏi ràng buộc, quy tắc của gia đình, muốn làm những thứ mình thích mà ko bị ngăn cản, muốn học theo những cái hấp dẫn của bạn bè (quần áo, giày dép…), thích được bạn bè chú ý, dễ cuốn theo bất cứ cái gì cuốn lấy mình.
Thì thằng em tớ nó đang ở cái tuổi đấy. Nó giống hệt tớ, trừ cái đoạn từ “muốn học những cái hấp dẫn của bạn bè….”. Vì sao lại thế? Vì hồi bé, tớ ko được sống đầy đủ thừa thãi và sung sướng như nó bây h, ko được chiều chuộng tưng bừng, muốn gì có nấy nên khi bằng tuổi nó, tớ ko dám học theo những thứ hấp dẫn ấy, và hiểu rằng những thứ ấy luôn là bước đầu tiên đưa tớ đến chỗ đổ đốn (vì lớp tớ hồi ấy có những người như thế), và tớ ko thích được bạn bè chú ý, vì tớ ko thích bị chú ý, chỉ đơn giản là như thế, chỉ chơi thân cả 1 thằng bạn thân nhất.
Tớ luôn làm và thích thú với những thứ khác mọi người. Giả dụ ở lớp con trai ko thằng nào ko biết bắn Half life, trừ tớ, tớ chỉ thích chơi Spider-man ở nhà 1 mình. Khi chúng nó bắt đầu chơi những trò mới hơn như Star, War…., thì tớ chuyển sang chơi Pokémon giả lập, và cho đến bây h vẫn thế. Ví dụ như cả lớp dùng mực nho fa sẵn cho vào lọ, một mình tớ hàng ngày kì cụi ngồi mài mực bằng nước và 1 thỏi mực tàu để vẽ bài, dù tớ biết tớ chỉ mất vài mét sang bên cửa hàng cạnh trường mua 1 lọ là xong. Vì thế chuyện bị người ta cuốn tớ đi dường như là ko thể.
Thế nhưng mà mấy thứ này đang cuốn thằng em tớ đi. Chuyện đầu tiên xảy ra là nó tự nhiên TỰ mua được 1 cái quần ở Shark và tiền ở đâu ra thì nó ko chịu nói (???), và thế là quá đủ để hiểu là nó lấy tiền bố mẹ tự tiện, mà có ít đâu? 200k. Hồi lớp 9, nếu bố mẹ để quên 200k trên bàn, bạn làm gì? Tớ đã từng gặp trường hợp đó, và tớ cất hộ bố mẹ. Còn ở đây, nó LẤY tiền bố mẹ – 200K, để mua cái quần, ko hỏi han, ko xin phép —> đây có phải dấu hiệu của một con người tốt ko? Và bố mẹ tớ thì chả mắng mỏ gì, chả dạy dỗ gì, chỉ hỏi han về cái quần nọ kia, hết.
Vài tháng sau, nó mua 1 đôi Converse tặng thằng bạn thân của nó, 600k —> có ít ko? Và vẫn chả ai biết tiền ở đâu ra???? Cho dù là thằng bạn cũng đã tặng lại 1 đôi tương đương giá. Hỏi ko nói tiền ở đâu ra. Bố mẹ ko mắng, tớ mắng thì bố mẹ bênh.
1 hôm, nó có 1 điểm kém. Và ngay khi biết, mẹ mắng chửi nó ko ra cái gì cả. Nó ngồi chơi điện tử đến khuya, bảo ko được, 1 lần thì mẹ mắng chửi, đập cả máy, 1 lần thì bố đánh, chửi. Nó ko gọi điện bảo các bạn đóng tiền học thêm, bố mẹ mắng chửi. Trong khi những chuyện như thế thì chỉ cần giảng giải nhẹ nhàng cho nó hiểu là được.
Xong 1 lần tớ bảo bố mẹ cần khéo léo hơn với nó, cái gì nghiêm trọng thì fải mắng, cái gì nhẹ hơn thì chỉ cần nói nghiêm khắc với nó là được, ko cần fải mắng chửi, giảng giải lý lẽ cho nó hiểu là được, vì bây h nó đang ở cái tuổi suy nghĩ phức tạp, chuyện gì cũng sẽ ảnh hưởng tới tư tưởng, suy nghĩ của nó, dễ dẫn tới làm hư nó, nhất là chuyện mắng chửi này. Tớ nói xong thì bố mẹ bảo là nó hư ko dạy bảo nó thì thôi lại còn đổ lỗi tại bố mẹ (???)
Rồi tớ bảo nó đang hư đi, thì bố mẹ bảo là tại bạn nó toàn mất dạy (ý nói bọn Graffiti), nên ảnh hưởng, trong khi cái động lực mạnh nhất khiến nó ảnh hưởng từ bọn này chính là do bố mẹ mắng chửi nó nhiều quá khiến nó ức chế mà ko biết giải toả kiểu gì, thành ra đua đòi theo bọn nó để thoải mái hơn.
Đấy, bố mẹ tớ như thế, tớ bó tay từ lâu rồi, bây h thỉnh thoảng tớ phải ngồi nói chuyện giảng giải cho nó chứ bố mẹ có bao h đâu. Và bây h tớ lại thêm tội là bênh cho em hư, ko chịu dạy dỗ em lại còn đổ lỗi cho bố mẹ.
Mình quan tâm đến nó đến mức kể cả cho Trung, cả thỏ heo, ngồi tính cách để giữ cho nó ko đi vào con đường đổ đốn, hư hỏng.
Xong cái hôm đấy, mình còn ngồi giảng giải, phân tích lý lẽ cho nó hiểu nhiều chuyện. Thế mà cuối cùng hôm nay do tớ khoá cửa fòng máy mà nó trả thù bằng cách tháo hết dây dợ ở máy của tớ ở tầng 2. Thế đấy
Haizzz, nói chung, phức tạp….