Thế là… chị ơi… chị đi Nhật rồi …().
Tối hôm qua 3/9/2006 chị Mai Chi của chúng ta đã dũng cảm xông lên vượt qua cửa khẩu lao vào sân bay sau khi đã từ biệt mọi người (suýt khóc). Mặc dù lúc làm thủ tục xuất cảnh trông chị bé tí, có khi còn bé hơn mấy đứa bạn ở lớp mình nữa ấy chứ . Nhưng mà chị vẫn dũng cảm xông lên, dù hơi ỳ ạch tại balô nặng quá
. Mình cũng phải rình mãi mới chụp được một phát lúc đang chờ làm thủ tục. Chị ý đi Nhật để kiếm thêm một cái Thạc Sĩ nữa mang về. Chậc chậc, chị ý giỏi quá, hic, còn mình thì,….
Lần đầu tiên nhà mình có một người đi nước ngoài mà cả nhà đi đưa tiễn rầm rộ thế này. Cả ông bà nội, cả nhà bác Vinh, cả nhà mình trừ mẹ, cả anh Thắng chồng sắp cưới của chị. Tết chị ý mới về cưới anh Thắng xong lại đi tiếp 3 năm nữa mới về hẳn, chậc…. Chị ý cũng được cả nhà ủng hộ hết mình, đạt hết thành công này đến thành công khác mà như mơ (Ba Thùy tối qua lúc về bảo thế, ko thể tin được là chị Mai Chi vượt qua hết được những thử thách ấy). Hừm thế thì có lý do gì mà mình ko cố gắng nhỉ? Mình ko thể bỏ cuộc như trước, mình phải noi gương chị ý, ko thể trở thành đồ phế thải được
.
Tối qua đi từ 7h mà tận 11h45 mới về đến nhà, tại cái thời gian chờ đợi hơi lâu quá, còn phải đi gửi đồ. Quay cũng được nhiều nhưng quên béng mất ko quay một tí vào thẻ , up lên cho nhanh, chờ bố làm đĩa đến sang năm chưa chắc có mà làm
.
Sorry mọi người vì 2/9 ko lên chúc mọi người một ngày nghỉ lễ vui vẻ được, thôi bi h chúc bù nhé . Chúc tất cả bạn bè của tôi có nick trong list cũng như chưa có hoặc ko có một kì nghỉ lễ đầy niềm vui, và nhớ là phải yêu nước thật lòng đấy, này tôi ko đùa đâu đấy, nói nghiêm túc ai mà comm đùa câu này của tui là del luôn nhớ.
Thôi bi h đi up mấy cái ảnh tối qua lên photobucket cho chị ý rồi vào blog chị ý spam vài phát .
Hôm qua ra khỏi nhà một lúc để đi photo bài Lý của thầy Thắng, toàn thấy đùa cợt với cả nghi ngờ, bi h thì gọi ko thưa…